🍹 Đồ Biến Thái Tránh Xa Tôi Ra

- Ờ thì biết là cưới nhau rồi nhưng tôi chưa muốn tân hôn hay làm chuyện người lớn đâu đấy nhé. Phải 4 năm nữa rồi mới tính chuyện đó, chú biết chưa?? - Đồ biến thái, tránh ra. Mặc kệ My nói gì Tuấn vẫn đặt nụ hôn lên môi cô, khiến cô hét lên: - Chú ơi "Lý Ân Tinh, anh là đồ biến thái!" Tiểu Như cục súc mắng, bước chân hắn vì thế cũng chững lại sau đó. Tiểu Như biết mình đã lỡ lời, nó sợ đến xanh ruột. Nó nhìn lên hắn chỉ thấy hắn im lặng, không có phản ứng gì. Rất nhanh, hắn bước đi, mang Tiểu Như về Hãy tránh xa những shop bán hàng online siêu lừa đảo thế này. - Hãy là người tiêu dùng thông thái, đừng để những shop bán đồ online sau "dắt mũi" nhé. Cùng với sự phát triển mạnh như vũ bão của Internet và mạng xã hội, các shop bán đồ online cũng mọc lên như nấm Trốn tránh những bàn tay xấu xa không ngừng với tới thân thể mình, Mễ Tiểu Bảo bắt đầu có chút hoảng hốt, sợ hãi mếu máo cúi đầu chạy loạn, gương mặt nhỏ nhắn cũng nhăn nhíu lại. 'Bịch!' Mễ Tiểu Bảo không chịu nhìn đường đập đầu phải một vách tường cứng rắn, bụm cái mũi đau nhức, hai mắt đẫm lệ mông lung ngẩng đầu lên. Phương pháp hệ thông tin địa lý Hệ thống thông tin địa lý với khả năng phân tích không gian, được sử dụng để phân tích biến động đường bờ nhờ việc chồng xếp bản đồ hiện trạng đường bờ của các thời gian khác nhau và đặc biệt nhờ khả năng này có thể Nữ sinh bị nam nhân viên xe Phương Trang sàm sỡ. Theo lời nữ sinh này, do sợ quá nên cô giả vờ ngủ tiếp rồi xoay người qua bên kia, rụt tay lại và mong không có chuyện tương tự xảy ra nữa. Tuy nhiên khoảng 15 phút sau, gã phụ xe tưởng vị khách nữ vẫn ngủ nên tiếp tục Để hoàn thành tốt khoá học của mình và được sự đổng ý của Ban giám hiệu trường Đại học Lâm Nghiệp, Ban chủ nhiệm khoa Kinh Tế và Quản Trị Kinh Doanh, dưới sự hướng dẫn của thầy giáo Vũ Xuân Định, tôi thực hiện đề tài : " Ứng dụng hệ thống thông tin địa lý trong đánh giá biến động hiện Tham gia ngày: 15/5/16. Tác phẩm: Học viện Tâm linh biến thái. Tác giả: Biên Bức. Dịch: Nhóm dịch Crescent Moon. Thể loại: đam mỹ, 1×1, hiện đại, ma quỷ, hài, linh lực, biến thái. Độ dài: 7 quyển + phiên ngoại. Tình trạng sáng tác: Hoàn. Tình trạng dịch: Đang tiến hành. Biến dạng nhỏ với lượng ép 2 - 8% chỉ tạo ra rất ít vùng xôlệch nên tạo ra ít mầm, hạt tạo thành rất lớn, độ biến dạng như vậy được gọi là độ biến dạngtới hạn, thường phải tránh. Tuy nhiên trong trường hợp ngược lại cần hạt to (trong thép kỹthuật điện) lại phải lợi dụng hiệu ứng này.Hình 2.22. W7zg. Rồi, Fuu đứng dậy, bảo “ Về thôi, kẻo mọi người lại lo.” Nigi vẫn đang rối ren trong cái ngượng của mình, gật gật, rồi đứng dậy. “A!”, cô kêu lên khi cảm thấy nhói nhói dưới cổ chân. “Sao vậy? Bị đau ở đâu à?”, Fuu lo lắng. Cô lắc đầu “Chắc là do nãy lấy đà không kĩ nên bị trât chân xíu thôi, lát là hết à.” “Ổn không?” “Ổn mà!” Rồi cô ráng bước đi để chứng tỏ rằng mình chẳng sao cả. Tới khu cây cối rậm rạp, phải đi trên những mảnh đá gồ ghề, Nigi thấy đau hơn, nhưng cô cố không thốt lên. Nhưng điều đó đâu giấu được Fuu “Cổ chân sưng đỏ cả lên mà bảo không sao. Bong gân rồi chứ gì. Lên đây tôi cõng cho lẹ.” Nigi vẫn e ngại từ chối “Tôi không sao thật mà. Tôi tự...” “Lên!” Mệnh lệnh vẫn là mệnh lệnh, cô cũng cảm thấy bản thân cứ chậm chạp thế này, sẽ ảnh hưởng đến thời gian biết bao. Thế nên, một lần nữa, cô phải nhờ vào sự giúp đỡ của anh, dựa vào bờ lưng vững chãi ấy. Trên đường đi, cả hai không nói không rằng. Lạc vào tình huống này, thật sự cả hai đều rất khó xử. Fuu nghĩ lúc này, nên im lặng là tốt hơn cả. Anh cõng cô xuống núi, dù đường đi có hơi trắc trở, dốc mà còn gồ ghề, cây cối chằng chịt khắp nẻo, nhưng Nigi thấy yên tâm lắm. Và để không phụ lòng tin tưởng của Nigi, anh đã đưa cô về trại an toàn, rồi, anh dẫn cô vào phòng y tế để băng bó lại chỗ bong gân. Nigi ngập ngừng “Cảm...cảm ơn anh.” Cô vẫn còn ngượng, vẫn còn chưa dám đối diện với người vừa giúp đỡ cô. Fuu cũng ngại, nhưng khuôn mặt lạnh lùng của anh vẫn như in trên khuôn mặt, “ Số điện thoại cô là gì?” “Hở?” “Số cô, lỡ cô đi lạc còn biết mà gọi cho tôi.” “À, số tôi là...xxxxxxx” Fuu liền lấy điện thoại mình ra, bấm vào những con số mà cô vừa đọc. Chợt, điện thoại cô rung lên, một cuộc điện thoại của người lạ nào đó vừa nhá máy cho cô. “Lưu đi, của tôi đấy.” Hóa ra là Fuu vừa nhá qua. Nigi không chần chừ gì, lưu vào với cái tên “Biến thái”. Anh nhìn, im phăng phắc, giương mắt lạnh băng nhìn cô cười hì hì thích thú. Rồi, Fuu bước ra khỏi khu lều, đặt những ngón tay lên màn hình, nhấn lưu số cô với cái tên “Mine”.Nigi nằm xuống nghỉ ngơi, chợt, hình ảnh khi nãy hiện lên [ Ai lại có thể để người mình yêu nguy hiểm chứ!] Câu nói đó vang vọng trong đầu cô mãi thôi. Đến giờ cô vẫn nghĩ là mình đang mơ. Rõ là anh ta có bạn gái rồi cơ mà, sao lại như thế. Trên chuyến xe đi về thành phố, cô đưa mắt ra ngoài cửa sổ, nhớ lại mọi thứ về anh với cô. Mọi chuyện cứ từ từ mà tiến triển, lời nói của anh lúc đó, liệu có được xem là lời tỏ tình không nhỉ? Nếu là lời tỏ tình thì...Nigi cảm thấy tai mặt đỏ phừng phừng. Làm sao cô dám nhìn mặt anh nữa đây. Cảm xúc lẫn lộn quá. Vừa bối rối, mà, hình như có chút gì đó vui vui nơi tận đáy lòng. Phức tạp quá, cô nhắm tịt mắt lại, cố ngủ để không phải nghĩ ngợi gì nữa. Trong khi đó, ở trên một chiếc xe khác, Fuu đang đeo chiếc headphone trên tai, nhịp theo điệu nhạc, cũng đang nhìn ra ngoài khung cảnh xung quanh kia. Đã lỡ để lộ rồi, nên giờ, anh không chần chừ, vòng vo gì nữa. Nigi, sẽ là của anh. Nơi cô yêu thích, lại bỗng nhiên chỉ sau một giờ đồng hồ đã biến thành nơi cô chẳng dám lui tới nữa. Ngày đó, cô đang vui vẻ tìm cuốn sách mới để đọc thì nghe một tiếng con trai phát ra từ đằng sau cô “Ồ, xem ra hai ta có duyên rồi!”, cô chưa kịp quay lại xem đó là ai thì hắn ta đã nhào đến bịt miệng cô và giữ chặt tay chân cô. Cảm giác này đã không còn xa lạ với cô, là tên biến thái ấy, nhưng quả thậc khiến cô quá ngạc nhiên. Tại sao hắn ta lại xuất hiện ở đây, chẳng lẽ, hắn là người cùng trường với tôi. Lần này, Nigi nhất định phải vạch được mặt của tên biến thái này. Chỉ cần nhìn được khuôn trăng hắn, chỉ cần ngó được cái phù hiệu trên áo, cô có thể dõng dạc tố cáo đích danh kẻ tội phạm này trước mọi người. Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Nhấn vào giữa màn hình để hiển thị Tùy chọn đọc. Theo dõi Đọc Sách Hay trên Facebook, mỗi ngày chúng tôi cập nhật những cuốn sách, truyện hay nhất! Default Dyslexic Roboto Lora 14 16 18 20 22 24 26 28 Select Lang Có thể bạn thích Còn về phần Fuu, anh vẫn đang rảo bước trên bờ biển cùng với sự hiện diện của Gin. Nhân lúc chẳng có ai xung quanh, Gin nhẹ nhàng bước lại gần anh “Fuu ơi Fuu” “Hử?” Cô nhón chân, kéo cổ áo anh xuống, đột ngột hôn nhẹ lên môi anh. Fuu hơi bất ngờ, còn Gin thì ngay lập tức tỏ ra ngại ngùng. Cô ôm chầm lấy anh, ngập ngừng nhỏ tiếng “Cậu...à chắc...anh đã biết, chúng ta thân với nhau như vậy... không biết từ khi nào mà...em thích anh mất rồi...” Fuu một phần cũng hiểu được, khoảng cách giữa hai người, thật sự rất gần, nên không tránh khỏi việc nảy sinh tình cảm. Gin không dừng lại ở đó, cô nhẹ cởi chiếc áo phong phanh của mình để lộ bầu ngực căng tròn, áp sát vào người anh “Fuu này, hôm nay, anh hãy khiến em trở thành của anh nhé!” Nói rồi, cô lấy tay anh, đặt lên ngực cô, xoa xoa. Quả thật là, chàng trai nào nhìn vào Gin cũng đều bị cuốn hút, Fuu lại ở trong tình huống này, xem ra cũng bị lôi cuốn không nhiều thì ít. Anh áp sát Gin vào gốc cây gần đó, tay vuốt lấy lọn tóc bồng bềnh ấy. Cô nàng cũng táo bạo không kém, dùng những ngón tay thon thả của mình, nghịch ngợm lướt xuống chạm phần cúc quần của Fuu. Mọi chuyện như được sắp đặt, lúc nãy là sự vô tình của Fuu, giờ sự tình cờ của Nigi. Bỏ Shita đi, cô lại bắt gặp lấy khung cảnh nóng hổi trước mắt. Cô xem như mình không thấy gì, cúi mặt bỏ đi thật nhanh. Cô tìm đến một mõm đá dài trên bãi biển, ngồi ngắm ánh trăng đang soi sáng cả một vùng biển. “Rốt cuộc hắn ta vẫn chỉ là một tên biến thái mà thôi.”, Nigi thầm nghĩ, rồi cô thở một hơi dài.

đồ biến thái tránh xa tôi ra